Trong một khu rừng nọ, các loài vật sống rất hòa thuận và yêu thương
nhau. Tuy nhiên chúng chỉ không thích chơi với cô bé Sáo Sậu. Cô vừa
điệu vừa hay nói dối. Đặc biệt cô bé hoàn toàn không nhận thức đuộc nói
dối là việc làm sai và cần sửa chữa.
Một hôm Sáo Sậu phải cùng các
bạn sang khu rừng kế bên để thi hát nhưng mọi người chờ mãi vẫn không
thấy Sáo Sậu đâu. Đến trưa Sáo Sậu mới xuất hiện, Sóc nhanh nhẩu nói:
– Chúng tớ đã thua rồi vì dàn hợp ca thiếu mất cậu.
Sáo Sậu thanh minh:
– Tớ bị cảm nên không đi được.
Chị Ong nâu phản đối:
– Cậu ấy nói dối. Sáng nay tớ thấy cậu ấy đi chơi ở bìa rừng.
Sáo Sậu gãi đầu cười xòa:
– Tớ chẳng thích đi thi hát, chơi với các bạn bướm vui hơn.
Ngày nọ, Sáo Sậu rãnh rang không biết làm gì nên khi thấy gia đình Cá
Vàng đang bơi, Sáo nghĩ ra cách chọc cười mọi người. Sáo Sậu hét to lên:
– Cứu cá vàng con, cứu cá vàng con, nó mắc kẹt dưới khe đá rồi.
Những con vật nào nghe thấy đều chạy đến, nhưng khi tới nơi, mọi người hỏi Cá vàng bố thì nhận được câu trả lời:
– Chúng tôi đâu có làm sao, Sáo Sậu phá mọi người đó thôi.
Thời tiết thay đổi, Sáo Sậu bị sốt cao chỉ nằm một chỗ. Khi thấy Ong bay ngang qua, Sáo Sậu cầu cứu:
– Ong ơi giúp tớ với, tớ sốt cao và mệt quá.
– Cậu định lừa tớ à, tớ không tin cậu nữa đâu!
Nói rồi Ong bay đi tìm hoa hút mật.
Đến trưa Ong nâu quay về thì thấy Sáo Sậu nằm ngất ngoài cửa. Ong nâu
vội kêu mọi người đến giúp đỡ. Người lấy nước, người lấy thuốc cho Sáo
Sậu uống. Cuối cùng nó cũng tỉnh lại, líu ríu cảm ơn mọi người và xin
lỗi về những việc làm đã qua. Cả bọn cùng cười khanh khách và sẵn sàng
thứ lỗi cho sáo sậu.
Nguồn: https://truyengiaoduc.com