Một lần trên đường đi thăm hợp tác xã trồng cây giỏi ở huyện Quảng Oai ( Hà Tây ), Bác Hồ đã nhắc đến mẹ Bác .
Hôm ấy khi xe ôtô đến Quảng Oai, một đoàn những em bé gái cổ quàng khăn đỏ, em mặc áo hoa, em mặc áo trắng, tay cắp sách vừa ở trong trường ra, líu ríu như chim sổ lồng. Nhìn thấy những cháu vui, Bác Hồ cũng vui theo. Người nói với chú Vũ Kỳ và những chú ngồi cùng xe :
– Này ! Các chú thấy không, những cháu được ăn mặc đẹp, được đi học, cháu nào cũng vui tươi phấn khởi, Bác mừng cho những cháu .
Rồi giọng Bác bỗng trầm hẳn xuống .
– Lúc này Bác rất nhớ mẹ của Bác. Mẹ Bác rất mưu trí, lại là con gái ông đồ nho. Thế mà mẹ Bác lại không được đến lớp, đến trường đâu những chú ạ. Cũng như phụ nữ rất lâu rồi, từ nhỏ mẹ Bác đã phải lo việc nhà .
Mọi người cùng đi không nén nổi cảm hứng trước tình cảm của Bác so với mẹ Bác là cụ Hoàng Thị Loan .
Ý nghĩa câu chuyện:
Qua câu truyện cho tất cả chúng ta thấy dù Bác bận trăm công ngàn việc nhưng Bác vẫn dành toàn vẹn tình cảm thiêng liêng đặc biệt quan trọng cho mẹ, mẹ là người thân mật chăm sóc, chăm sóc, dạy dỗ, mẹ vừa là người mẹ, vừa là người chị, người bạn và là người thầy tiên phong của người .
Bài học kinh nghiệm:
Bác mượn hình ảnh người mẹ, hình ảnh người phụ nữ Nước Ta bao đời nay đã chịu nhiều bất công trong xã hội phong kiến không được đến trường để học. Nên từ rất sớm Bác đã nhận thức phải giải phóng cho phụ nữ được quyền bình đẳng tham gia mọi nghành của đời sống xã hội .
Vì vậy phụ nữ thời nay cần phát huy vai trò là người phụ nữ có lòng yêu nước, có tri thức, năng động, phát minh sáng tạo, có sức khỏe thể chất, lối sống văn hóa truyền thống, có lòng nhân hậu, bao dung, tích cực học tập, điều tra và nghiên cứu, nâng cao trình độ mọi mặt, phấn đấu vươn lên, tham gia công tác làm việc trên mọi nghành, có nhiều vị thế trong xã hội .