Trong thời gian về thăm Pác Bó, Bác Hồ cư xử rất chan hòa với tất cả mọi người. Một hôm, sau một thời gian nghe tin Bác đi công tác xa, một em thiếu nhi đã từng khoác tay Bác chạy đến nắm lấy tay Bác và nói:
– Bác ơi, sau khi Bác đi công tác về, bác nhớ mua cho cháy một chiếc vòng tay nhé!
Bác âu yếm nhìn cháu nhỏ, xoa đầu cháu và nói nhỏ:
– Ở nhà nhớ ngoan, khi nào về Bác sẽ mua cho cháu nhé.
Nói một lúc rồi Bác vẫy tay chào mọi người ra về.
Hơn hai năm sau, một thời gian sau Bác trở về, mọi người vui mừng đón Bác, ai cũng vui vẻ hỏi thăm sức khỏe Bác, không ai nhớ chuyện cũ. Bỗng Bác mở túi lấy ra một chiếc vòng tay của thế hệ mới và tặng cho cô bé năm xưa khiến cô gái và mọi người đều xúc động rơi nước mắt. Bác bảo:
– Cháu nó đòi mua tức là nó thích lắm. Khi trưởng thành, hứa là làm được, đó là “tín”. Một khi đã hứa thì nên thực hiện nó với tất cả mọi người.
Bài học kinh nghiệm rút ra:
Qua câu chuyện trên, chúng ta thấy Bác Hồ đã giữ lời hứa ngay cả với một đứa trẻ bởi với Bác chữ tín rất quan trọng. Hành động giữ chữ tín là một trong những phẩm chất cao đẹp và đáng chân quý mà mỗi người chúng ta đều cần phải rèn luyện để giữ gìn và phát huy.